4 some trong một gia đình loạn luân với nhau

Một lúc sau, Chú Phong nắm ghì tóc mẹ mà thân hình thì cựa quậy mãnh liệt. Rồi cả hai nằm im lặng. Bỗng có tiếng chuông, Trinh khập khểnh đi ra mở cửa. Trinh tự nhủ “Mình đẹp thật” rồi nàng thở một cái thật dài và đi khập khểnh ra nhà trên ngồi chờ mẹ. Toàn thân Trinh nhột nhạt và có một cảm giác tê tê khó diễn tả. Trinh cũng biết mình đẹp lắm. Trinh có mái tóc đen mược và dài tới ngang lưng. Chú Phong lật mẹ lại, mẹ bò chổng mông trên giừơng. Trinh buồn buồn trả lời:
“Da,?cháu không dám, cháu cũng không nghĩ đến bạn trai đâu ?”
Phong cười to để gây thiện cảm với Trinh. Trinh kéo chăn trùm kính đầu rồi cố dỗ giất ngủ. Trinh chăm chú nhìn và lắng tai nghe, Nàng nghe mẹ nói nhỏ nhỏ:
“Anh , đừng nhe, con Trinh nó còn thức đó.”
“Nó ngủ rồi em à, khi nảy anh có nghe nó ngái.”
“Thì từ từ đi anh, để em coi nó ngủ chưa !”
Trinh biết là hai người sẽ làm tình với nhau. Trinh dùng mấy ngón tay lần vào mớ lông đen bóng trên mu lồn rồi xoa nhè nhẹ. Trinh dùng hai tay nâng niu bóp nhè nhẹ cặp vú to tròn và căng đầy nhựa sống của mình, rồi rờ cái lổ rún thật là ngây ngô trên bụng. Nàng lay hoay lắp cái chân sắt vào chân trái của mình rồi bận cái quần Jean và áo sơ mi trắng. Về đến nhà, Mẹ và chú Phong coi TV, Trinh xin phép đi ngủ sớm vì mệt. Từ lúc bé là Trinh đã rất ít cười, ít nói và gương mặt lúc nào cũng đợm nét âu sầu. Rồi nàng thở dài chán chường khi nhìn đến chân trái của mình. Nàng rất chán khi nghỉ đến tuổi xuân của mình đang trôi qua một cách thật yên lặng. “. Toàn thân Trinh nhột nhạt và có một cảm giác tê tê khó diễn tả. Một thoáng sau, Trinh mở to mắt và muốn nhìn thấu qua cái màn vải. Trinh có mái tóc đen mược và dài tới ngang lưng. Phong ngồi đối diện với Trinh. Thu nhận thấy Trinh không có phản ứng gì về việc của mình, nên Thu thấy khoan khoái hơn và có những cử chỉ tự nhiên hơn với Phong. Chàng muốn lấy lòng Trinh nên cười hỏi ba loa:
“Cháu năm nay bao nhiêu tuổi vậy?”
Trinh cuối đầu bẻn lẻn trả lời:
“Dạ, cháu 17 tuổi.”
“Cháu học lớp mấy vậy? Một lúc sau, Chú Phong nắm ghì tóc mẹ mà thân hình thì cựa quậy mãnh liệt. Từ lúc bé là Trinh đã rất ít cười, ít nói và gương mặt lúc nào cũng đợm nét âu sầu. Chú Phong ấn mạnh, dập lên dập xuống liên hồi, thỉnh thoảng lại ngừng lại đổi